Google.com.vn nguyenlibra.com
in lịch để bàn, lịch để bàn cá nhân, số lượng ít, giá rẻ, hồ chí minh
Share |

Sau 2 năm đi học, cuối cùng thì đã được đi bệnh viện, vừa vui vừa sợ, hg biết lúc đi có làm sai gì hg nữa, đúng là hồi hộp thiệt, đúng đến con người là mình sợ à. Khoát lên người bộ đồ trắng nhìn cũng bảnh lắm à nha, chẹp chẹp... cũng đẹp đó chứ ta... ^^

Ngày đầu tiên : 4/6/2011

Mình được phân công lấy dấu hiệu sinh tồn của 2 bệnh nhân giường số 1 - số đầu tiên lun nha. Run quá trời, hg biết đầu tiên vào phải làm gì nữa. Tới sát giường thấy một chú nằm, hỏi ra thì chú còn lại đi khám nội soi rùi, vậy là mình từ 2 bệnh xuống chỉ còn 1. Chú bị xơ gan nên da niêm đều vàng, chú dễ tính ghê luôn, mình hỏi gì chú cũng trả lời. Đo HA, đếm mạch thì ok, nhịp thở thì nhanh kinh khủng, chắc tại chú mệt, chú chỉ bị sốt nhẹ nên hg sao, cứ để chú nằm nghỉ. Rồi mình đi vòng vòng hỏi thăm, nói chuyện với người nhà của chú, có vẻ như dễ dàng hơn mình tưởng nhiều. Đang vui vẻ tự nhiên thấy nhỏ bạn khóc - thì ra nó bị bệnh nhân la, rùi hg cho khám, tội nghiệp nó, mới ngày đầu, tính ra số mình hên thật ^^

Ngày thứ hai : 5/6/2011

Bữa nay hg thăm khám nữa, mình nhận việc nhận bệnh nhân với trực điện thoại. Có một buổi sáng mà người ta làm gì mà gọi lắm thế hg biết, hết gặp người này, gặp người kí, rùi nào là hội chẩn, chuyển viện.... có ghế mà chẳng được ngồi. Mỗi lần chuyển viện là mình lại phóng thanh, cứ bị cô nhắc hoài, nói to lên, nói gì mà nhỏ thế... hix... ngại chít được, sao mà nói to. Đấy công việc của mình hôm nạy sao mà nhẹ thế hg biết nữa T_T

Ngày thứ ba : 6/6/2011

Tiếp tục hành tình đi thực tập, mình lạ được đổi việc tiếp - gọi bệnh nhân đến phòng siêu âm - kì nhở, mình học Gây mê mà sao lại xếp việc này ? Hg hiểu được, đã xếp thì phải làm, hg dám thắc mắc >.< Khà khà, lại phóng thanh, có điều lần này gọi một lượt hai mươi mấy bệnh nhân một lúc, khô cả họng. Gọi xong ra nhỏ bạn nói: " Giọng Ly phải hg ? Nghe dễ thương ghê ! " :x :x :x nghe đã lỗ tai quá à, hehe ^^ Gọi thế thôi chứ được mấy người tới đâu, vậy là mình lại phải trực tiếp đi đến từng giường nhắc nhở, haizzzz. Ui trời, mình nhắc hết một tầng lầu, quay lạ phòng siêu âm, bệnh nhận đã đứng chật cứng, vậy là phải sếp chỗ lại cho từng người, chỉ đi người không thì đỡ rồi, đằng này có bệnh nhân nặng nên nào là băng ca, nào là xe lăn... thui rùi, chết mình, ngộp thở hg nổi @_@

Ngày thứ tư : 7/6/2011

Ai chà, lại đổi việc nữa sao ? Hg hiểu người ta xếp thế nào nữa. Bữa nay lại qua chuyện bệnh nhân rùi. Công việc cụ thể là cứ có bệnh nhân nào cần đi nội soi là mình lấy giấy tới giường đó, thay chai dịch truyền (nếu hết), rồi đỡ bệnh nhân lên xe lăn hoặc băng ca đẩy đi (có người nhà giúp nhá, chứ cái thân mình như gì mà đỡ người ta có nước nằm luôn lên băng ca thì đc ^^ ). Rồi, không còn gì để nói, mỗi lần chuyển là đi thang máy, sáng thì chưa ăn sáng mà cứ đi lên đi xuống liên tục làm cái thân mình tàn tạ, tã tơi T_T đất dưới chân cứ nhấp nhô, đứng không vững được -> say thang máy. Nhưng có được nghỉ đâu, cứ có bệnh nhân là vẫn phải đi, được cái, người nhà bệnh nhân nhìn mình cứ như muốn nói cảm ơn, em nhiệt tình quá, thành ra vẫn thấy jui jui

nguyen_libra's blog - Copyright © 2009 - 2016 - Trình duyệt tốt với Firefox
Lên đầu trang
Xuống cuối trang