Con không lấy chồng được không? Mẹ thấy hai chị con bác không? Lấy để cam chịu vì nghĩ đến những đứa con sợ nó tủi thân, sợ nếu bỏ chồng chúng sẽ mất cha, cha của chúng không biết thương yêu gia đình, chơi bời, nhậu nhẹt...
Lần đầu tiên trong đời con nhận được thư mẹ. Ngày con ra trường mẹ không dự được. Mẹ gửi thư cho ba cầm lên cho con. Đọc những dòng thư của mẹ con khóc hoài.
Mẹ nói kể từ hôm nay con đã thật sự trưởng thành, tự lập, và có cuộc sống riêng của mình.
Mẹ ơi! Con không muốn lớn hơn! Con sợ con già nua trong cái suy nghĩ, con phải xa mẹ, xa gia đình mình. Mẹ ơi, con không lấy chồng được không mẹ?
Từ khi con biết yêu, mẹ thường dạy dỗ, bảo ban và truyền lại kinh nghiệm mà mẹ từng trải qua. Mà mẹ có biết cuộc đời con lắm nỗi truân chuyên. Trái tim con đã héo khô bởi thứ gọi là "Tình yêu". Mẹ ơi, đàn ông bây giờ, có người tốt thì mục đích cuối cùng cũng giống nhau cả.
Mẹ nói con nên quen và yêu ai làm bộ đội hoặc công an vì lý lịch của họ tốt, nhân phẩm của họ đẹp và bởi vì bạn của con toàn công an với bộ đội. Mẹ ơi! Lý lịch họ sạch nhưng phẩm chất đạo đức còn phải xem lại.
Năm nay con 25 tuổi, cái tuổi không phải quá trẻ để lập gia đình. Năm trước có người đến nhà xin nói chuyện người lớn, mẹ ơi con từ chối, bởi vì con thương mẹ, con không muốn con vừa chân ướt chân ráo vào đời, cha mẹ chưa kip thở phào nhẹ nhõm vì cô con gái đầu lòng nay đã lớn khôn, lại phải tính chuyện cả đời cho con. Và con đã bỏ lỡ chuyện tình duyên. Có lẽ còn lâu lắm con mới nghĩ đến chuyện quen một người lấy làm chồng mẹ ơi.
Con xa mẹ, nhiều khi con chẳng biết nói chuyện về cuộc sống của con làm sao cho mẹ nghe. Những ngày cuối năm trước con lỡ nhớ thương một người, và bây giờ người ấy đã đi xa rồi. Cái khoảng cách của sự im lặng và làm ngơ khiến tim con lại chết lặng lần nữa. Người ấy lại vẫn là một người bộ đội mẹ biết không? Sỹ quan của một viện công nghệ thông tin.
Mẹ. Con không lấy chồng được không mẹ? Mẹ thấy hai chị con bác không? Lấy để cam chịu vì nghĩ đến những đứa con sợ nó tủi thân, sợ nếu bỏ chồng chúng sẽ mất cha, cha của chúng không biết thương yêu gia đình, chơi bời, nhậu nhẹt. Chồng đẹp để làm cái gì? Hay em con cậu của con, lấy được chồng giàu, vai vế văn phòng chính phủ gì đấy, thế mà bây giờ phải che đậy cái nghiện hút của người ấy, lại cam chịu? Chồng giàu để làm gì? Rồi lại thêm một người cháu của mẹ, lấy chồng hai ba bằng đại học, bây giờ anh ta vi vu bên người tình bỏ mặc chị ấy với em bé. Mẹ ơi, con biết nếu thương mẹ con phải lấy chồng, không có người ta lại bảo với mẹ con là bom nổ chậm.
Nhiều khi con suy nghĩ, con cố gắng làm việc, cố gắng phấn đấu cho sự nghiệp, sau đó sinh một đứa cháu cho mẹ mà không cần lấy chồng, hay là con xin một đứa con nuôi để cha mẹ khỏi lo cho con. Mà như vậy con hư phải không mẹ? Con đâu nhất thiết phải có chồng, chẳng phải xã hội cũng vạn người suy nghĩ giống con sao mẹ? Nếu lấy chồng để có chồng con làm không được mẹ ơi. Mẹ biết con là người sâu sắc và si tình. Yêu ai thì chung thủy và biết hi sinh. Thế nhưng đời con gặp nhiều oan trái, thôi thì con dừng lại chuyện yêu đương nhé mẹ, nó làm con mệt mỏi, nhiều khi con bị "xì chít" không phải vì công việc mà vì con không chiến thắng nổi nỗi nhớ về người mà con yêu. Rồi con đau. Đau những con đau dai dẳng, lâu thật lâu mới lành. Mà cứ mỗi lần như thế con lại thấy mình thất vọng nhiều hơn, lại thêm phần tự ti, con muốn có một liều thuốc uống vào rồi cho con một giấc ngủ ngon lành, khi tỉnh dậy chẳng còn nhớ đến ai nữa.
Con không lấy chồng được không mẹ!
Nếu con có lấy chồng con sẽ đợi người ấy tặng con 99 bông hồng nhung trong ngày hẹn hò đầu tiên. Nếu con lấy chồng con sẽ đợi người ấy nắm tay con thật chặt và nói anh cần em. Nếu con lấy chồng con sẽ đợi người ấy ôm con vào lòng và nói anh yêu em. Nếu con lấy chồng con sẽ đợi người ấy đem niềm tin yêu về bên con. Nơi mà trái tim của con thấy bình yên. Nếu không con sẽ không lấy chồng.
[caibap]- Theo cửa sổ blog